Phá trinh đứa ngồi cạnh bàn #1

Mới sáu giờ sáng mà tôi phải gồng người dậy để vô trường, vì hôm nay là ngày khối lớp mười một tập trung. Bước vô lớp tôi thấy mất hết ba đứa, hỏi thì mới biết tụi nó đi nước ngoài. Lớp đã ít còn rơi rớt nữa.


Tôi ngồi xuống bàn áp chót tổ ba, ngồi một mình. Đáng lẽ có thằng Tân kế bên nữa mà nó bay rồi thành ra lẻ loi. Cô chủ nhiệm nhìn nhìn một hồi thì cho Thủy tổ hai qua bàn tôi. Lí do đơn giản là ẻm cũng ngồi một mình và như vậy thì dư ra bàn của ẻm không đẹp.


Năm ngoái ẻm làm lớp phó học tập mà điểm tổng kết không cao nên cắt chức. So về mặt toàn diện thì ẻm vẫn hơn tôi. Tôi chỉ tự hào mỗi cái vốn tiếng anh và toán thôi còn lại thì cứ năm sáu bảy đều đặn, không dưới trung bình đã là may.


Mặc dù năm ngoái bàn ẻm kế bàn tôi, cũng có giỡn hớt nhưng không thân. Năm nay đổi cảm giác vậy.


Ẻm vừa ngồi xuống thì tôi lên tiếng:


– Mốt chỉ bài tui.


– Tự lực gánh sinh.


– Rồi tui chỉ tiếng anh cho, chỉ qua chỉ lại hợp lý luôn.


– Thôi tui chỉ ông cả đống ông chỉ tui có môn, khôn ha.


– Trà sữa, nước thích gì chơi.


– Thôi thôi biết giàu rồi khổ quá.


Nài nỉ rồi cũng được. Ngồi kế ẻm tôi chả bao giờ ngủ được, cứ nằm xuống là ẻm chọt, không chọt thì cũng tạt cái ngay mặt: “học bài đi ngủ suốt”. Có hôm ẻm la hơi lớn nên thầy nghe được cái tôi vô sổ đầu bài ngay lập tức. Tôi không sợ vô sổ nhưng cũng hơi cay ngủ không yên còn vô sổ do ẻm nữa.


Giờ ra chơi tôi thấy trước lớp A3 tụ tập nguyên đám mà xa quá nên tôi cũng lười hóng hớt. Vô lớp đánh bài một hơi thì thấy ẻm lù lù đi vô. Tôi quơ tay hất hất cái chùm tóc của ẻm, tóc ẻm dài chia thành hai chùm phía sau quấn lại thành hai búi bự thòng xuống.


– Ê nãy bên A3 có vụ gì vậy cả đám luôn?


– Mẹ, con An nó dám tán bồ tui.


– Ngon, kể nghe coi còn thằng Quân gì đó sao


– Ngon con cặc, nãy tui qua kiếm nó mà mất đi bỏ áo mưa nên đi cái cầu thang chỗ đó cho lẹ, mẹ đi lên thì thấy nó ngồi ôm ấp con đĩ đó, tui mà đéo đi ngang chắc nó quất tới cỡ nào.


– Rồi có đập nó không?


– Trời đụ sao không, hên giám thị không thấy, thằng lồn đó đòi rờ tui mà tui cho đéo đâu, mẹ nó hên tui chưa cho làm gì.


– Vậy thôi cho đi mẹ rồi, má mới quen.


– Đéo hiểu sao tui không quen thì thôi quen gặp mấy thằng lồn này.


– Thôi tối nay tui với tụi nó đi nè bà theo cho vui, có con Tiên nữa đó.


Cứ thứ sáu mỗi tuần, tôi và một đám nữa đi bar chơi. Tầm hơn mười một giờ, tôi cảm thấy hơi lâng lâng tự nhiên thấy con Tiên sao ngon vậy. Ẻm ngon thiệt chỉ mỗi cái ngực hơi nhỏ. Tôi vòng tay qua ôm eo ẻm và cạ theo nhạc.


Tôi đang đong đưa ẻm tiến triển tương đối ổn nhưng vẫn chưa thể dứt điểm được, giờ được bật đèn xanh. Gái ngon uống rượu bật đèn xanh thì nên làm gì đây. Tôi nói hơi lớn vào tai ẻm:


– Tiên khi nào muốn về thì nói Anh, Anh chở về.


– Bạn Anh chơi vui hơn, Tiên đi con gái không à toàn mấy thằng cha kia gạ, già mà thấy ghê.


– Nay đi với Anh ngon không?


– Ngon uống tiếp.


Trong đầu tôi đột nhiên nảy ra ý định quất ẻm, thế là tui không tỏ vẻ gì em ơi em đừng uống nữa. Tay tôi luồn lách từ eo xuống mông ẻm nhưng không quá lộ liễu, nhỡ đâu xui ẻm tát cho một phát thì mất mặt.


Một lúc sau khi mà tôi hỏi gì ẻm cũng ậm ờ thì bắt đầu rút, Thủy bắt tôi uống cho hết ly mới được về. Lấy xe ra tôi chở Tiên vào khách sạn. Và ẻm trở thành người yêu của tôi.


– Ê hôm qua lặn sớm vậy?


– Tiên nó hết uống nổi nên về.


– Chở về nhà hả?


– Không bà nghĩ vô đi hêhê.


– Trời sao ông ghê vậy chưa gì…


– Tự nguyện nha, tui chưa ép ai bao giờ, nó chịu thì tui mới tới chứ, tui còn nhân đạo lắm.


– Rồi vậy là xong hả?


– Chưa chưa quen nó cũng được mà, cũng vui. Nói nhỏ nè quen để làm tình cho dễ.


– Gớm quá cũng nói được.


– Này nha cho thì tui mới làm ok.


Thủy có vẻ ghét tôi nhưng tôi chẳng để ý. Đối với tôi sống là phải hưởng thụ, thức ăn đã dâng lên tới miệng nói không thì giả tạo, mà thức ăn này lại tươi ngon, không hóa chất, không độc hại thì làm sao phải ngại. Tiên tuy không nổi bật, không hớp hồn nhưng vẫn thuộc dạng xinh, tính luôn cái dáng người thì chắc không ai chối từ đâu. Tôi thích ẻm đơn giản vì ẻm xinh xắn thôi chứ ẻm cũng chảnh, tôi không thích lắm. Kể cả tôi đã quất em nhưng không phải vì thế mà tôi nhạt nhòa với ẻm. Tôi muốn gặp Tiên thấy ẻm vui vẻ.


Mỗi ngày tôi đều sang dẫn ẻm đi ăn đi uống, không thì ngồi ghế đá nói chuyện hoặc đi lòng vòng. Tuần có bảy ngày thì hết năm ngày tôi chở ẻm đi chơi buổi tối. Tuy nhiên càng ngày ẻm càng tiểu thư đòi này đòi kia. Tôi với ẻm đi khách sạn có khi hai lần một tuần nhưng cứ như vậy thì vô vị quá.


Tôi thích hưởng thụ, trong đó có cả sự quan tâm, thế nhưng ẻm không có được điều đó. Ngay cả khi tôi và Tiên không quan hệ thì tôi vẫn quan tâm lo lắng cho ẻm như bình thường, vì đó là người yêu.


Tôi quen không chỉ để làm chuyện đó mà còn là để yêu, nhưng có lẽ ẻm nghĩ rằng tôi chỉ có vế đầu thôi. Vậy thì tôi kết thúc sớm thôi, tôi không muốn bị gọi là lợi dụng trong khi tôi hoàn toàn đặt ẻm trong lòng.


– Sao ông bỏ con Tiên vậy?


– Tui hết hứng rồi nó có thích tui mẹ gì đâu.


– Rồi ông chơi đã ông bỏ nó.


– Tui đéo quất nó thì tui cũng bỏ nha, hồi đầu tui nói bà sao, tui để ý nó vì nó dễ thương và nếu tính tình được thì có khả năng quen lâu dài, rồi hôm đó nó cho tui quất nó, bà phải biết là nhìn mặt nó rất thích nha, rồi sau đó thì sao, nó giống như đào mỏ đó, nó được một phần mười bà đi tui cũng mừng.


Tôi bực bội khi không bị Thủy quở trách nên làm một tăng rồi đi ra hướng cầu thang đi lên. Khi đó tôi thấy ẻm bỗng nhiên giật mình nhưng cũng không quan tâm. Cũng may là lúc đó không ai thấy.


Vào lớp tôi uống một hơi hết nửa chai nước thì bớt nóng. Thấy ẻm lững thững đi vô chỗ ngồi. Thủy không nói gì chỉ ngồi gọn lại không ngồi gần giữa bàn nữa. Nghĩ lại tôi thấy nãy tự nhiên tôi nạt ẻm nên khều ẻm:


– Thôi nãy tui xin lỗi.


– Ông vừa phải thôi, đàn ông con trai không lớn tiếng nạt nộ với con gái nha, đặc biệt là người dễ thương. – nói tới vế cuối bỗng Thủy bật cười, tôi cũng không thể hiểu được.


– Mắc ói dễ thương mà nắm đầu bạt tai ỳ xèo.


– Ê ê ông thấy thằng nào ôm bồ ông coi ông đứng nhìn rồi vẫy vẫy hả?


– Thôi được rồi nãy quạo mà sao giờ sung vậy má, điên thiệt.


– Kệ tui tui điên đó giờ lèm bèm thì tự làm bài nha.


– Ấy ấy chị Thủy bớt giận ạ hêhê.

Một buổi đang học thể dục, Thủy xin thầy ra ngoài ngồi làm gì đó không biết. Tôi lại trả ẻm tiền mượn hôm trước.

– Bị gì chù ụ vậy tới tháng hả?


– Vô duyên, tui bị gì đâu hơi oải oải người.


– Ờ trả bà sáu chục nè, quên bóp cực khổ thiệt.


– Ê tự nhiên tui nhớ thằng Quân.


– Đéo gì nó bỏ bà tự nhiên bà nhớ nó.


– Tui nhớ nó mà, tui thích nó nhiều lắm mà.


– Làm ơn, giờ bà có thích nhớ nhung con mẹ gì thì nó vẫn đéo có tốt được đâu ha.


– Lát nhảy au không, bao bà luôn, cả tháng nay không chơi net. – Tôi nói mãi ẻm mới chịu đi vì ẻm sợ con gái mà vô net thì kì toàn đàn ông con trai không. Tôi chọc ẻm đi bar trai đầy cả ra sao không sợ thì ẻm thụi tôi cái. Thủy là người tương đối nhạy cảm nên để ẻm cứ như trên mây thế này thì ảnh hưởng tới lúc làm kiểm tra không được thì mệt tôi lắm.


Gần cuối năm trường tôi tổ chức đi chơi. Năm ngoái thì mọi người đi Nha Trang nhưng tôi không đi với lớp vì lúc đó tôi ra Đà Nẵng với bồ rồi. Năm nay vì độc thân nên tôi đi theo cho vui, được cái lần này là Đà Lạt nữa lại càng hay.


Khi nhận được tờ thông báo, còn cả tháng nữa mới đi mà lớp tôi xôm lắm. Sẵn nói lớp tôi có ba mươi lăm đứa, lại là ban D nên con trai có mười một đứa thôi nhưng được cái là đám con trai khá hòa hợp không chia rẽ còn đám con gái thì chia ra bè phái nhiều lắm. Nhóm bốn năm đứa chơi với nhau lại ghét nhóm kia, riêng mấy đứa trung lập thì chơi đủ. Tôi biết đứa này ghét đứa kia nhưng vẫn xả giao vui vẻ với hai bên, lắm lúc lại nhiều chuyện nữa, tôi không quan tâm ai ghét ai miễn sao không ảnh hưởng tới tôi là được.


Thủy chơi thân với một đứa nữa tên là Hân, nhỏ này đỏng đảnh lắm, học thì tệ mà đi chơi thì nhiều. Tuần nào ẻm cũng đi bar nhưng hơn tôi cái là chơi lớn lắm, lâu lâu lại theo một anh tình một đêm. Tôi chỉ nói với ẻm là chơi sao thì chơi mà mày để có bầu là ngu. Chính vì vậy mà tôi không thích ẻm, tôi cũng không hiểu sao Thủy có thể thân được với ẻm.


– Bà đi với con Hân hả, má sao chơi với nó được hay vậy?


– Hợp gu thì chơi, nó có làm gì tui đâu mà sợ.


– Ờ tui thấy nó thế nào ấy.


– Sao đâu trời ơi nhiều chuyện ghê.


– Tùy bà tui thấy sao sao thôi.


Gần thi, tôi tập trung cày mấy môn lý hóa. Môn lý thì nửa sau học kỳ hai lớp mười là tôi bắt đầu ngu ra rồi, môn hóa thì sớm hơn chút. Vì vậy mà tôi nhờ Thủy chỉ tôi cách làm mấy bài toán.


– Ê Thủy chỉ tui lý hóa đi, mấy dạng toán thôi chứ lý thuyết khỏi.


– Rảnh tự làm đi.


– Không biết làm.


– Công thức có sẵn kìa bỏ vô thôi.


– Mấy cái công thức này chĩa qua chĩa lại tui không có nhạy chỉ tui mấy bài này đi rồi tui tự làm, chỉ sơ thôi cũng được tui mua pepsi cho bà uống.


– Nay tốt vậy bữa giờ tui mượn tiền có cho đâu.


– Tui lúc đó chưa xin tiền thiệt chứ bộ, đi bar tui có thiếu đồng nào đâu có bao cả đám nữa.


– Hay quá ha giàu quá còn khoe mua lẹ đi ba, thầy vô là tui không chỉ đâu đó, mất công lắm.


– Rồi rồi chỉ nha.


Tôi cười hớn hở chạy xuống. Từ ngày ngồi với ẻm thì điểm các môn thay đổi rõ rệt. Vì ẻm có học bài nên nhắc tôi được, còn thằng Tân thì không làm ăn được gì, hai thằng lười ngồi kế ngu như nhau. Chưa kể đến ẻm là con gái lại giỏi hơn tôi, ẻm cứ chê tôi hoài mà tôi thì không có la được ẻm. Vả lại ẻm cũng nói là con gái tốt nó không thích mấy thằng như tôi, nghe mà như sỉ nhục vậy.


Rồi học kỳ một cũng kết thúc, bung lụa thôi, chơi suốt ngày mà phải siết lại học cả nửa tháng hơn khó chịu gì đâu. Cả đám tôi lại đi bar, lần này có mấy thằng ở bàn khác qua gạ gẫm mấy đứa bàn tôi, trừ Thủy thì mấy đứa kia có bồ hết rồi có mỗi tôi ẻm là lẻ loi nên bị địa. Ẻm áp mặt vào tai tôi:


– Ông ôm tui được không?


– Gì má tự nhiên.


– Mấy thằng bên kia nó cứ mời rượu tui hoài à, thằng ào trắng nó nhìn tui nãy giờ.


– Rồi ok.


– Tụi nó có ép ông cũng đừng cầm ly tụi nó nha.


– Biết rồi tui đéo ngu.


Nhìn kỹ thì hôm nay em xinh xắn đấy. Đi học ẻm hay cột hai cục xệ xệ phía sau chứ giớ xỏa tóc ra nhìn đẹp thế, khiến cho tôi nhìn vào cũng cảm thấy được sự cuồng nhiệt từ ẻm. Ẻm được cái eo thắt vô nên mấy thằng khác địa cũng đúng, chỉ không ngờ là hôm nay tới mức này. Cũng tại ẻm mặc jupe cho ngắn vào rồi khóc than, khổ quá.


Được ôm chùa thì tôi đương nhiên không từ chối rồi. Ôm ẻm đã hơn mấy đứa khác, tôi không hiểu tại sao, chắc phải hỏi ẻm mới được. Bỗng dưng trong đầu tôi thoáng lên suy nghĩ, hay là tán ẻm. Không được, ẻm không phải là mẫu con gái tôi thích, tôi thích người dịu dàng, dễ nghe không quá lấn át còn ẻm thì mạnh quá tôi không nuốt được.

Đến ngày đi, cả đám con trai chiếm 2 băng cuối để quậy hò hét cho đã. Còn Thủy ngồi với con Hân mà thấy ẻm ngủ suốt. Tôi đem theo chai remy để tối nhậu, chỉ chờ ăn tối xong đi chợ ăn uống tí rồi về chiến đấu thôi. Đang đi men theo hồ Xuân Hương hướng ra chợ thì thằng Hoàng chỉ lên phía trước.

– Ê con Thủy phải không, đúng rồi cái đôi màu hồng của nó kìa sao nó đi mình vậy kêu nó lại đây chơi.


– Em ơi… ây đau.


– Gì hết hồn. – Thủy hết hồn vì tôi chụp hai vai của ẻm, hậu quả là ăn một chưởng vô ngực hơi thốn.


– Bà đi đâu mình ên vậy?


– Tui đi xuống chợ coi có gì không?


– Mấy đứa kia đâu tự nhiên đi mình?


– Đi trước rồi tụi tui hẹn ở chợ.


Tôi thấy lạ lạ vì mặt ẻm buồn buồn, có một điều tôi cảm nhận ở ẻm được là ẻm tương đối dễ bộc lộ cảm xúc, một người thiên hướng về cảm tính đôi chút. Tôi hỏi vòng vòng một hồi cũng biết được là con Hân đi với tụi con Thư rồi thành ra bỏ ẻm như vầy. Ẻm tính đi tí xíu thôi chứ không vào hẳn chợ, dọc đường gặp ai quen thì đi chung còn không thì về khách sạn. Thế là tôi kêu ẻm đi với đám tôi, cũng có bồ hai thằng Hoàng, Phúc nên không lạc lõng.


– Kệ mẹ nó đi, tui nói bà rồi đéo nghe đâu.


– Giờ đi đâu.


– Xuống chợ coi có gì không rồi uống sữa đậu nành đi đâu nữa tính tiếp.


Bảy đứa đi cái đường thẳng vô chợ, ba chị gái đi đâu thì mấy thằng lết theo tới đó. Đợi ba ẻm lựa được cái ưng ý chắc trời sáng. Tôi cũng hiểu mấy ẻm là con gái nên thấy gì thời trang là để ý rồi xem này xem kia đủ kiểu, nhiều món có rồi như nón len, khăn choàng cổ, găng tay mà mấy ẻm vẫn mua thêm. Trừ thằng Hoàng thằng Phúc có bồ nên nhiệt tình lắm, còn hai thằng Duy, Sơn thì lèm bèm đủ thứ bị mấy ẻm hăm he.


Mua đồ xong hết gần tiếng cả đám kéo qua Tăng Bạt Hổ uống sữa đậu nành. Tôi làm phát hết hai ly, tính quất thêm ly nữa mà sợ mắc tiểu không xả được thì mệt. Tụi nó quyết định để chai rượu lại mai chơi lớn nên mua hơn chục lon ken về chiến đấu. Trên đường về khách sạn phải đi dọc Hồ Xuân Hương, lúc này gần mười giờ rồi, đã lạnh lắm rồi mà gió lùa nữa nên mấy đứa con gái chịu không được thêm cái nhõng nhẽo nên bắt bồ nó cõng. Nhìn lại Thủy thì thấy ẻm run run gồng người lại, tôi cởi cái khoác lông đưa cho ẻm.


– Ông không lạnh hả?


– Lạnh khô tui chịu được.


– Cảm ơn, áo đã vậy.


– Mặc cho mỏng vô rồi la lạnh, trùm được khúc trên chứ ở dưới cũng huề vốn.


Tôi mới để ý là ẻm mặc váy, đã vậy còn quất cho cái áo ba lỗ nữa hỏi sao không teo mà cái áo lạnh cũng chả xi nhê vào đâu. Tôi cũng không có ý định cõng ẻm, kì lắm bồ bịch nhau thì được chứ giờ bắt cõng thì ném vào mặt tôi mấy cây vàng thì may ra, mang tiếng khổ lắm.


Về khách sạn Thủy ôm cái áo khoác trên người vô phòng luôn tôi cũng quên lấy lại. Rửa mặt nằm giãn gân cốt một hồi thì cả đám kéo qua phòng tôi. Phòng tôi ba giường đôi chứa tới sáu người nên rộng lắm, mấy thằng còn lại đi thâu đêm nên thoải mái. Ngoài hai cặp thằng Hoàng thằng Phúc ra thì còn một cặp nữa, cũng chỉ đang tán tỉnh thôi chứ chưa đổ. Đủ tám đứa tụi nó ra luật.


– Giờ đánh tiến lên lon nửa lon, đổ trước nhiêu đây.


– Đụ… ly đâu ra sẵn hay vậy. – Chả biết đâu ra thằng Hoàng lôi ra mấy cái ly.


– Ly khách sạn làm quần gì không mượn.


– Đụ má ngon, đỡ dơ.


– Quên hôn thì giảm nửa haha.


– Ê ê tao đéo quen con Thủy nha, hôn cái lồn.


– Mày hôn chỗ nào… ôooooooo… tao biết rồi nha, mày với nó có quyền uống ok, cho mày mấy cái ly dư tao cần 1 ly là đủ haha.


– Con mẹ mày ăn tao đéo dễ đâu.


Tôi đánh tiến lên cũng tàm tạm thôi, không quá nát, nói thẳng ra đánh hơi ngu. Tôi thích chơi phỏm hơn mà không đứa nào biết chơi, lạy luôn. Đánh ba bốn ván mới được một ván về nhất, đen đừng hỏi. Tôi chỉ hôn lên mặt Thủy thôi, phớt qua thôi, vừa chạm mặt là rút liền mà ẻm cũng nhăn nhăn cái mặt.


Hết mười lăm lon ken, tôi hơi mỏi mắt tí xíu, trời lạnh vầy mà uống set không thốn mới lạ. Còn ẻm thì mặt ửng đỏ rồi, đô của ẻm không cao, dù tôi uống hai ván thì ẻm mới uống một ván nhưng cũng đủ phê rồi. Ẻm đi bar toàn uống cocktail chứ bia thì hớp tí xíu chứ không như vầy. Tới ván này về ba mà bị chặt mất heo chuồng thành ra double. Ẻm ráng uống từ từ chậm chậm xong ẻm chồm qua người lại trượt tay dẫn đến ẻm hôn môi tôi luôn. Tôi bị bất ngờ thêm cả bia không tỉnh tảo nên đẩy tới luôn, tôi cháo lưỡi với ẻm. Cảm giác lạ lạ khi mà tôi hôn một người không phải bồ, không phải người tình, không phải đối tượng tôi để ý, bình thường thì tôi thấy dơ dơ đó mà trong người có men bia thành ra thấy khoái khoái thế nào. Nhưng rất nhanh tôi giật người lại còn ẻm thì nhướn mày cái rồi chùi miệng.


– Aaaaaaaaaaa, Ngọc Anh ghê quá nha ý ý. – Con Trang la lên làm tôi phải chửi nó.


– Nhìn con cặc mẹ mém nữa đứt mẹ cái môi rồi đéo giỡn.


– Mày còn chơi được không thôi về ngủ đi.


Hai con này lo chơi không chịu đưa Thủy về nên tôi đưa ẻm đi. Tôi đi phía sau thôi chứ thừa biết ẻm còn đi đứng được. Bỏ ẻm vô phòng rồi tôi đi vệ sinh, đi ra thấy ẻm mất tiêu. Tôi thấy cửa vẫn đóng, ẻm mở cửa thì tôi phải nghe, ai ngờ đâu ẻm mở cửa sổ trèo ra ban công. Tôi bó tay luôn phải đi ra lôi ẻm ném vô lại theo cửa sổ.


– Đụ ma điên hả mẹ cười đéo gì.


– Nay ông là số một số một. – Ẻm giơ ngón tay cái lên lúc lắc trước mặt tôi.


Đột nhiên ẻm nhào vào người tôi, đặt lên môi tôi một nụ hôn… hơi hoang dã. Tôi kiểu không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng đang ngà ngà, chuyện gì cũng chơi nên hưởng ứng luôn.


Tôi vừa hôn vừa đẩy ẻm nằm xuống giường, tôi nút môi trên rồi hôn kiểu Pháp, giờ tôi làm chủ tất cả, ẻm cũng rất nhiệt tình mà theo, hai tay ôm lấy cổ tôi siệt lại nhè nhẹ. Tôi hôn lên mặt ẻm, đá lưỡi một đường qua mang tai rồi xuống cổ làm ẻm nhột rút người lại. Như một thói quen tôi vén vạt áo lên và cho tay vào bên trong rà soát, tôi tìm đến hai điểm nút của ẻm vân vê nhẹ. Ẻm bị kích thích giật nhẹ, rồi tôi kéo áo ẻm lên trên đầu nhưng không cởi hẳn, tôi lại tìm đến đôi môi đỏ hồng của ẻm, tay tôi cảm nhận những nơi lồi lõm trên cơ thể. Tôi lại chuyển xuống đón lấy hai quả đồi bằng chính miệng của mình. Cảm giác thật yomost khoái lạ khi đây như là một người con gái ông trời ban tặng cho vậy.


– Bên ngoài thôi, hôm nay thôi nha, rồi ông đừng làm vậy nữa.


Thủy cười nhìn tôi nhưng tôi không nói gì, tôi kéo khóa đưa tay vào dưới lớp quần jean, tôi xoa nhẹ vùng cơ thể của Thủy, tôi có thể cảm nhận được ẻm giật nhẹ người khi tôi miết ngón tay theo đường chỉ quần nhỏ. Tôi vẫn hôn ẻm rồi tiếp tục vén lớp quần còn lại lên và rõ ràng là đầu ngón tay tôi ướt hẳn đi. Tôi giữ nguyên bàn tay ở đó chỉ co rồi lại giãn mấy ngon tay thôi mà ẻm thì thở mạnh còn phát ra những tiếng rên nhỏ, hai mắt đã nhắm tịt lại.


Chợt tôi di tay mạnh lên rồi rút ra đưa lên trên miệng, ẻm chồm dậy đánh tay khá mạnh.


– Vô duyên kì quá.


– Được nha tui thích mùi này.


Tôi ngửi rồi cười nham nhở ngậm hai ngón tay, mùi vị con gái tương đối dịu nhẹ không nồng như trước đây. Rồi tôi đè ẻm nằm xuống, lần này thì ẻm đã hoàn toàn không còn mảnh vải che thân, tôi cúi xuống dưới nếm trực tiếp suối nguồn vô tận. Và hình như là tôi nghiện cái khe suối này rồi. Nhưng… cái gì cũng có cái giá của nó.


Chợt có tiếng chân bước tới và tiếng cười nói của con gái.


– Mặc đại đi, tụi nó về.


Đang hay thì đứt dây đàn, cả hai lật đật kéo quần lên kéo áo lại. Tôi lấy điện thoại bấm xem hình, hai đứa diễn như thật, cười khúc khích như đang xem gì vui lắm. Hai con kia mở cửa ra nhìn nhìn, tôi cũng làm bộ rồi đi ra về phòng. Rồi sau đó không ai đả động tới, mọi chuyện dần lắng xuống. Nhiều ngày trôi qua kể từ hôm đó, tôi và Thủy không ai nhắc lại.

1225   1 ngày trước
ToanHeo 786 người theo dõi
1225   1 ngày trước
Hãy đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận